Skip to main content

Posts

Suy ngẫm ..

 Bài này được chép lại từ một cuộc trò chuyện ngắn với bác hưu trí gần nhà. Tôi, một người cộng sản Liêm khiết và trung thành Vì lý tưởng của Đảng Luôn chiến đấu, hi sinh Nay đã ngoài sáu chục Suy ngẫm lại cuộc đời Mắt tự dưng ngấn lệ Xin được chép thành lời Rằng: chúng ta, cộng sản Nói rất hay, rất nhiều Nhưng làm ra sản phẩm Thì chẳng được bao nhiêu Miệng ăn thì núi lở Dù biển bạc, rừng vàng Giao cho người cộng sản Chẳng mấy lại tan hoang ... Với đôi lời tự bạch Tôi nhắn nhủ mọi người Giữ đôi tay trong sạch Giữ phẩm giá cả đời Với đồng chí, bè bạn Tôi cũng góp đôi lời Rằng cuộc đời dài, ngắn Sống cho đáng con người Đừng vì chút xấu hổ Chút huyễn hoặc, tự hào Mình thành vết xe đổ Con em lại đi vào Lại thành người cộng sản Lặng im, đánh mất mình Không dám nói, dám nghĩ Chỉ cống hiến, hi sinh Rồi cuối đời ngẫm lại Chợt thảng thốt, bàng hoàng Chúng ta đang góp sức Phá đất nước tan hoang
Recent posts

Không đề 08/11/2022

 MỘT Ý nghĩa của Cộng Sản Là đem gom hết tiền Của nhân dân, tất cả Chia đều cho đảng viên

Hai mặt của một vấn đề

Năm ngoái ta "ngạo nghễ" Đón ba mươi "đồng bào", Bằng máy bay hàng xịn Ôi"nhân văn" làm sao. Ba mươi "đồng bào" ấy Con của "đầy tớ" nào, Thì chỉ có đảng biết Dân đen có cửa nào. Bay thẳng vào tâm dịch, Báo,đài cùng đồng ca, Rất chi là "ngạo nghễ" Ai bằng Việt Nam ta? Sau đó là hàng loạt, Những phát ngôn nức trời, Toàn những lời "có cánh", Lãnh đạo "nỗ" liên hồi. Nào: mặt trời toả sáng, Trên đất nước Việt Nam, Cả thế giới tăm tối, Ôi thiệt là "vinh quang!". Nào: cột điện bên Mỹ, Nếu mà nó biết đi, Thì nó cũng sẽ chạy Về Việt Nam tức thì. Nào:là con côvid Ở đâu nó hoành hành, Nhưng về trên đất Việt Cũng bị đánh tan tành. ..... ... ...... Và rồi quý vị thấy, Lời chưa ráo đầu môi, Thì nay nhìn dân Việt Tiếng oán than tận trời! Hàng vạn,hàng chục vạn, Dân chạy loạn tác tan, Bằng đủ mọi phương tiện. Vật vờ như thú hoang! Chẳng thấy ai "ngạo nghễ" Xe,tàu nằm im ru, Những dòng người tím

Đất nước ngủ quên

Bảy nhăm năm, người ngủ quên trên mộ Đái ướt đầm lên mặt Mẹ già nua Bảy nhăm năm, lũ súc sinh mọi rợ Dỡ Tổ Đường, phá núi để xây "chùa" Dân nhung nhúc cuộc mưu sinh tởm lợm Cắm đầu đi, cắm cổ đi, cho thẳng thớm luống cày Khi nắng tắt hắt vào nhau hũ rượu Khạc ra đường nỗi nhục, giả vờ say Ngày quằn quại, đêm lõa lồ múa cột Gác chân nhau ngả ngớn giễu lương tri Đứa biết chữ chui vào trong vỏ ốc Sống qua ngày bằng cứt cá rô phi Thế mà vẫn luôn “tự hào” lắm đấy Nào “thắng Tây, thắng Mỹ”… ngứa cả tai Sao chẳng thấy đứa nào xông ra biển? Để ngư dân, "tàu lạ" đuổi chạy dài. Lũ trẻ con vừa chui ra từ lòng mẹ Chẳng biết mô tê, đã đội cục nợ lên đầu (Những món nợ giúp quan xây biệt phủ) Biết bao giờ mới thoát khỏi kiếp ngựa trâu? Dào, quan tâm làm đếch gì thế nhỉ? Cứ kệ cha chúng nó, bận quái gì mình? Sao phải thức để bị nhốt vào trong ngục? Gái nạ dòng thì còn lo ngại gì “mất trinh”? Thằng lính trồng rau, quên cầm súng Thằng quan tham nhũng, chẳng cần lương Nhà giáo dạy thu

Đã tìm ra "thế lực thù địch"

  ĐÃ TÌM RA THẾ LỰC THÙ ĐỊCH, XUYÊN TẠC, CHỐNG PHÁ Tưởng cái thằng hải ngoại nào đó bên Mỹ sẽ tốn công truy nã quốc tế. Hoá ra nó trú trong nước, mang nhãn made in Vietnam chính hiệu. Liệu có khởi tố kẻ thù địch, phản động này không? Chính nó tung luận điệu xuyên tạc, chống phá chính quyền An Giang. Nguồn: https://www.facebook.com/Chumonglong/posts/5140608895953312

Dứt áo

  Dứt áo Chiếc xe máy của một người phụ nữ về quê bị hỏng trên đèo Hải Vân. Và khi các tình nguyện viên Đà Nẵng đến sửa, họ nhìn thấy trên xe chiếc lồng đựng mấy con gà. Về quê, mang theo cả gà, chó, cả chổi và cả những chiếc móc quần áo. Nói như nhà văn Nguyễn Quang Vinh, họ đã “dứt áo ra đi” ko hẹn ngày trở lại. Nhưng chiếc xe đồng nát và bu gà tài sản xuất hiện trong cuộc tháo chạy này cũng cho thấy một phần cuộc sống của những người lao động ở khu vực kinh tế năng động nhất cả nước: sống trong những khu trọ tối tăm tồi tàn chen chúc. Chưa ráo mồ hôi đã hết tiền. Không tích lũy. Một thống kê của iPrice vào tháng 4 năm nay cho biết: Khoản tiền để duy trì mức sống ổn định (chi phí thuê nhà, thực phẩm, di chuyển và các tiện ích khác..) cho 1 người ở TPHCM “chỉ” rơi vào khoảng 816 USD (khoảng 18,8 triệu đồng). Báo cáo Chỉ số Giá sinh hoạt theo không gian của Tổng cục Thống kê cho biết TP HCM là thành phố đắt đỏ thứ nhì cả nước, với chỉ số giá cả sinh hoạt (SCOLI) là 99,5%, chỉ sau mỗi H

Tráo trở

“Nếu TP.HCM mà không có lực lượng quân đội giúp sức, không giãn cách triệt để hơn, không có 20.000 bác sĩ và nhân viên y tế với những trang thiết bị máy móc tối tân nhất của cả nước chi viện thì tôi đảm bảo trên 1/3 dân số bị lây nhiễm và gần nửa triệu người tử vong rồi”. Trên đây là phát biểu của một người, có vai vế trong ngành y nhà nước, có vai vế trong bộ máy truyền thông nhà nước. Thì ra người dân TPHCM phải cám ơn nhà nước này đã cứu vớt họ, và phải câm mồm lại khi phê phán việc xét nghiệm vô tội vạ của họ. Xin cho phép tôi nói một tiếng Đan Mạch nó. TPHCM bị rơi vào khủng hoảng chính là do sự yếu kém và chính sách chống dịch cực đoan của chính quyền này. Tất cả những khủng hoảng đó đã được cảnh báo, nhưng chính quyền cứ nhắm mắt làm ngơ. Và khi khủng hoảng xảy ra, lại còn bao biện, rằng nếu không làm như vậy, nếu nghe theo những ý kiến đề nghị, thì bây giờ tình hình còn tệ hơn. Đó là ngụy biện. Bằng chứng là bây giờ, chính quyền bắt buộc phải thừa nhận việc sống chung với con